CỎ HOA CÙNG NGƯỜI
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ LỮ PHƯƠNG. Có một sự đồng cảm thân thiết ở đây: Bài thơ được in trong tập thơ mới của tôi "Đà Lạt, Tình Tôi Người Lữ Khách" xuất bản đầu năm 2022, viết tặng người bạn thơ nữ ở Đức Trọng. Bài thơ gợi nhớ cho nhạc sĩ Lữ Phương thời là lính công binh VNCH làm đường qua vùng đồi núi mù sương nầy.
Bài thơ của anh Nguyễn
An Bình nhắc đến Đức Trọng và B'lao (Bảo Lộc) là nơi tôi đã có mặt năm
1972-1973 khi ở đơn vị Công Binh làm đường từ chân đèo Prenn, Tuyên Đức, xuống
Bảo Lộc, Lâm Đồng.
Có hay chiếc lá thương
tà áo bay
Một thời bụi phấn trên
vai
Thời gian mới biết đã
phai tóc người
Vàng trong sắc nắng
một thời mới yêu
Rồi mai nắng quái lưng
đèo
Mưa đêm Đức Trọng
sương chiều B'lao
Tóc đành cắt ngọn hư
hao
Vẫn thơm bồ kết kiếp
nào rất xa
Lên rừng ngủ dưới đồi
hoa
Mai anh đào nở hồng
pha má người
Về cùng phố núi rong
chơi
Mới hay mây nổi một
thời chiêm bao
Bên hồ lặng ngắm mưa
ngâu
Trăm năm biết có bể
dâu tương phùng
NGUYỄN AN BÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét