KHI THIÊN NGA VỖ CÁNH
Lòng đã nhủ tim ơi đừng thao thức
Để hồn đau được giây phút
bình yên
Lòng đã dặn tim ơi đừng nuối
tiếc
Ai cũng một thời để nhớ để
quên.
Đường em đi bông cỏ may mất
dấu
Chỉ còn chăng loài cỏ lạ
vướng chân
Những cánh hoa xoay tròn trong
gió bão
Có mang theo mật ngọt phấn
thông vàng?
Lòng vẫn muốn quên đi bao nỗi
nhớ
Sao bỗng dưng lại cất tiếng
thành lời
Rồi tan đi vào không gian vô
tận
Chỉ một lần cho nỗi nhớ chìm
trôi.
Đêm trăng sáng nằm dài trên
cát trắng
Đợi sóng xô đưa nỗi nhớ vỗ bờ
Hãy cuốn đi về biển khơi xa
thẳm
Phút xao lòng tim lại thấy
ngẩn ngơ.
Xin một lần cho thiên nga vỗ
cánh
Dệt tầm gai tay ứa máu bao
lần
Vì trái tim đập điều không
thể nói
Hãy yên bình qua năm tháng bão
dông.
Tháng 5/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét