LÂU LÂU CÓ THƠ THIẾU NHI CHO VUI
CÂY VẠN NIÊN TÙNG
TRONG BỆNH VIỆN
Ông luôn trầm mặc
Bao năm nơi nầy
Không ai còn nhớ
Áo ông rêu đầy.
Mấy chú sẻ con
Ríu ra ríu rít
Đậu trên cành non
Gọi nhau chíu chít
Những ngày nắng ấm
Lấy áo ra phơi
Tay ông vẫy vẫy
Gió làm ông cười.
Những ngày mưa dầm
Lá long lanh ướt
Gột sạch bụi trần
Mướt hơn chải lược.
Hôm nay ra viện
Thôi cháu chào ông
Mẹ đã khỏi hẳn
Chắc ông vui lòng?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét