HƯƠNG BƯỞI THÁNG MƯỜI MỘT
Từ trong một góc vườn nhà
Tôi nghe lồng ngực hít hà mùi hoa
Thoảng theo gió – quyện từ xa
Giấu trong tóc nhớ mượt mà liềm trăng.
Hương thơm tinh khiết trong ngần
Theo em xuống phố bao lần ngỡ quên
Xạc xào lạc bước chân quen
Lao xao sỏi đá tiếng chim gọi mùa.
Đầu cành đơm nụ vườn xưa
Trên từng lá biếc giọt mưa dậy thì
Ngõ quê từ đó tôi đi
Tháng mười một đến nói gì cùng nhau.
Bên thềm ai nhặt hoa cau
Tuổi hoa niên ngỡ chạm vào hư không
Tay người lạnh dấu thời gian
Nghe trong hương bưởi đã tàn
mùa thu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét