DẤU TRĂNG XƯA
Tôi tìm thấy tôi trong
khúc hát
Khúc xa người từ cõi hư vô
Chỉ thấy đôi bờ âm tiếng
sóng
Sông dài nhánh cỏ dạt bơ vơ.
Dẫu biết môi người còn rất
ấm
Đâu còn san sẻ kịp đời sau
Giây phút cạn lòng nhau chực
khóc
Tương tư – mưa rũ ướt vai nhàu.
Tôi tìm thấy tôi trong chiếc
lá
Úa vàng từ thuở mới tìm
môi
Đã tan máu chảy từ tim óc
Biển gọi triều dâng ngập
ngụa người.
Cây khô chối bỏ lời tâm sự
Dặn lòng đừng hỏi sợ người
quên
Suối cạn trơ nguồn ngàn
năm nữa
Đá sỏi cũng đành đã ngủ yên.
Đằng sau bóng lá hồn hoa
đó
Có tóc người bay lạnh bốn
mùa
Mưa nắng qua đời nhau quá
vội
Còn ai tìm lại dấu trăng
xưa.
27/8/2022
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét