CHIA TAY
NGUYỄN THÀNH, NGƯỜI BẠN THƠ THÂN THIẾT
Tôi quen Nguyễn Thành mấy năm trước khi
anh gọi điện báo tin cho tôi biết sách in của tôi bên NXB Nhân Ảnh-Hoa Kỳ đã
chuyển về VN và xin tôi cái hẹn để giao sách. Từ đó anh em quen nhau và trở nên
thân thiết. Tôi và Nguyễn Thành thật sự gắn kết với nhau khi anh đề nghị tôi đứng
tên trong ban biên tập tập san RA Khơi số 1, tờ báo văn chương mà anh ấp ủ thực
hiện từ lâu, tôi biết anh là người rất yêu văn chương nên vui vẻ nhận lời.Tập
san Ra Khơi ba tháng sẽ phát hành một số và cứ thế Ra Khơi ra mắt đến số 7 thì
anh phát bệnh, bài vở RK số 8 (số mùa xuân Nhâm Dần 2022) đang tập hợp lại, bệnh
có vẻ trở nặng nên anh muốn buông xuôi. Tôi cố gắng động viên anh thực hiện vì
cộng tác viên muốn có nó trên tay khi ngày xuân đến, cuối cùng anh cũng cố gắng
thực hiện được nhưng bài vở của cộng tác viên phía bên anh phụ trách còn thiếu
rất nhiều nhưng không ai nở phiền trách anh và biết anh đang bệnh. Phải nói
thêm rằng bên cạnh anh những ngày trở bệnh nặng luôn luôn có chị Vân Mỹ, vợ
anh túc trực bên giường bệnh chăm sóc cho anh từng li từng tí, tôi rất cảm động
vì tình yêu thương chồng và luôn ủng hộ lòng yêu thích văn chương của chồng một
cách vô điều kiện của chị.
Lúc anh mới phát bệnh và còn tỉnh táo dù nằm
trên giường bệnh, anh rất vui khi tôi đến thăm. Hai anh em bàn nhiều chuyện cho
sự phát triển của tờ tập san Ra Khơi trong tương lai: Bây giờ mỗi năm xuất bản
4 số(3 tháng ra một lần), sau sẽ rút lên 6 số, nếu được 10-12 mỗi năm. Song
song đó sẽ thành lập tủ sách Ra Khơi, chuyên in ấn và hỗ trợ cho những bạn văn
có tác phẩm tốt nhưng không đủ điều kiện ra mắt. Ra Khơi sẽ là sân chơi lành mạnh
cho tất cả bạn bè yêu văn chương khắp mọi miền đất nước và ngay cả anh em văn
chương đang hoạt động ở nước ngoài.
Dự tính là thế nhưng có lẽ từ nay không thể
thực hiện được nữa rồi. Nhà thơ Nguyễn Thành mất đi là Ra Khơi mất người chủ
biên năng nổ lèo lái con thuyền văn chương ra biển rộng, cũng đành xếp lại những
dự định không thành. Thôi thì anh hãy yên nghĩ anh Nguyễn Thành nhé, anh em văn
chương luôn nhớ đến anh và tình cảm của anh đối với bạn bè không bao giờ phai
nhạt.
Xin chia tay anh, một người bạn văn thân thiết
của tôi không bao giờ quên.
(Tưởng niệm anh Nguyễn Thành)
Đâu cánh buồm theo ngọn gió RA KHƠI
Từ nay vắng bóng anh
Con thuyền đau rạn vỡ
Hoàng hôn buông trên
giọt nước mắt đẫm nhòa
Còn đâu những dòng
thơ đi qua bốn mùa mưa nắng
Ngọn gió gầy tan chảy
giữa niềm đau
Trăng rụng vỡ hạt
sương đêm xót xa quặn thắt
Cõi vô thường mây trắng
về đâu
Gởi đến anh nén
hương lòng nhỏ lệ
Câu thơ buồn giọt nhớ
một trời xa...
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét