CHIM QUYÊN KHÔNG XUỐNG ĐẤT
Ai hát lý chim
quyên
Chiều, bên bờ sống vắng
Đâu phải là nợ duyên
Đàn cầm đau thầm lặng.
Có nhả hạt sầu rơi
Mỏi đường bay lữ thứ
Hoa xuân đã phai rồi
Rụng bao mùa thương cũ.
Lòng mênh mông tiếng
sóng
Gởi theo con nước đầy
Cá đâu còn đớp bóng
Mù tăm khúc sông dài.
Nhãn lồng quả chín bói
Chim ơi sao không về
Lia thia còn quen chậu
Sao đành bỏ bến quê.
Tuổi trẻ mình trốn đâu
Giữa dòng đời xuôi ngược
Sóng vẫn sóng bạc đầu
Cuốn trôi về phía trước.
Chim quyên không xuống đất
Còn trăm nhớ ngàn thương
Tóc nào sầu đã bạc
Tiếng vạc mờ đêm sương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét