NHỚ ÁO LỤA VÀNG
Còn chút mưa rơi trên bàn tay
ấm
Thuở yêu người nào biết
chuyện gian nan
Em đã quên trong đời tôi hiu
quạnh
Áo lụa vàng khóc một mảnh
trăng tan.
Còn chút hương cho môi người
thơm mãi
Dẫu muộn màng xin đừng nhạt
môi son
Tôi và em chưa bao giờ gặp
lại
Áo lụa vàng trôi vào cỏi mênh
mông.
Còn chút sương thấm trên thềm
rêu lạnh
Bên hiên người còn lại giấc
mơ xưa
Tôi tìm em giữa mùa hoa lau
trắng
Áo lụa vàng chìm theo những
cơn mưa.
Còn chút gió theo chân người
đi mất
Có chờ nhau khi năm tháng
phai tàn.
Chùm thiên lý sân nhà ai thuở
nọ
Áo lụa vàng em còn nhớ tôi
chăng?
Còn chút nắng gọi bình minh
thức giấc
Đợi chim về chờ nhả hạt tương
tư
Chiếc lá úa bay theo mùa lưu
lạc
Nhớ áo lụa vàng màu mắt tiểu
thư.
14/12/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét