HONG TÓC
Xưa em hong sợi tóc mềm
Còn thơm hương
bưởi bên thềm rêu xanh
Lòng gương soi đẹp
như tranh
Để tôi ý lược vòng quanh lối về.
Ngày
em gởi sợi tóc thề
Qua
đò đi giữa bốn bề bão dông
Áo
người trắng cả dòng sông
Mấy bờ lau sậy ngược dòng phù hoa.
Hạ
hồng em nỡ chia xa
Để
tôi ngọn gió tiễn hoa lên trời
Chiều xưa vắng một chỗ ngồi
Nhớ
người hong tóc một thời vàng sao.
Mưa
nguồn thấm xuống lại đau
Ừ thôi chớp bể về sau hãy còn
Người giờ cuối dốc mù sương
Dấu chân xóa mất con đường đã qua.
Tiếng
cười núi khuất đồi xa
Đầu
sông cuối bãi biết là chìm trôi
Chiều nay chợt nhớ môi người
Còn
ai hong tóc tôi ngồi ngẩn ngơ.
18/04/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét