NGUYỄN AN BÌNH
KHÔNG AI ĐỨNG NGOÀI CUỘC CHIỄN
Không thể ngồi yên đứng ngoài cuộc chiến
Thành phố đìu hiu khi đại dịch hoành hành
Khắp chốn dây giăng phố phường phong tỏa
Số phận con người sao quá mong manh
Dưới ngọn đèn khuya bao đêm thức sáng
Người chiến binh áo trắng nơi tuyến đầu
Thương biết bao những hy sinh thầm lặng
San sẻ nỗi đau như một phép mầu
Xin hãy cưu mang những người thất thế
Hạt gạo nghĩa tình thơm thảo ngọn rau
Xin hãy chở che bao người cơ nhở
Quá thiêng liêng hai tiếng gọi “Đồng Bào”
Trả lại bé thơ tiếng cười non trẻ
Trả lại các em vui dưới mái trường
Trả lại phố phường ngựa xe đông đúc
Trả lại cuộc đời hồng những nụ bông
Chúng ta không ai đứng ngoài cuộc chiến
Khi Tổ Quốc cần xin tình nguyện hiến dâng
Ngày cô-vít qua đi còn tình yêu ở lại
Cuộc sống yên bình tàn lụi những bão dông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét