KHÚC CUỐI ĐÔNG
Một ngày ngọn gió di cư
Thổi ràn rạt xuống hồn từ đêm qua
Se lòng lá cuộn bâng quơ
Cây co ro lạnh ngọn khô phơi mình.
Một ngày ngọn gió vô tình
Tôi ơi thân phận tội tình gì không?
Em cùng tôi chạy long đong
Kiếp tằm có nhả tơ lòng ngày sau.
Một ngày ngọn gió hư hao
Về miền xa thẳm ai nào đón ai
Phiêu bồng ngọn cỏ chiều nay
Tình còn nán lại chút nầy đó thôi.
Một ngày ngọn gió mồ côi
Tráo bao thân phận mảnh đời phù hoa
Nhạn bay khắp cõi giang hà
Bỏ tôi ở lại bên bở tử sinh.
Một ngày ngọn gió trở mình
Cuối năm cứ ngỡ bóng hình người xa
Một cơn mưa muộn trôi qua
Cánh hoa đào rụng la đà riêng tôi.
13/1/2021
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét