Thứ Sáu, 16 tháng 10, 2020

CA KHÚC PHỔ THƠ 52: NỖI SẦU

 Tình đến hôm nay, 1/10/2020 nhạc sĩ TRƯỜNG TỬ KA đã phổ thơ của tôi trên 80 bài, nhưng vì điều kiện khó khăn anh chỉ viết tay, tôi mặc dù biết sử dụng phần mềm encore(phần mềm viết nhạc trên máy tính) nhưng không có thời gian nhiều đành nhờ một nhạc sĩ quen đánh vi tính lại. Đến hôm nay tương dối hoàn tất nên mỗi ngày tôi sẽ cập nhật một bài cho đến khi xong. 

Xin chân thành càm ơn nhạc sĩ Trường Tử Ka rất nhiều.

CA KHÚC PHỔ THƠ 52: NỖI SẦU


NỖI SẦU

 

 

Để tiếc cho rằng tình xưa lưu luyến

Để tiếc cho rằng đời lãng quên ta

Ôi gió mưa về ngăn sông cách núi

Ôi kiếp con người tình đã phôi pha.

 

Ta nhớ thương người mịt mù cơn lốc

Ta nhớ thương người kiếp sống đơn côi

Ta đếm tháng ngày rụng dần trên tóc

Ta đếm sao trời một thoáng chơi vơi.

 

Xin gởi cho người đường xưa phai nhớ

Xin gởi cho đời một chút bình yên

Xin gởi cho tình mù khơi ngút gió

Một thoáng dại khờ trời đất ngủ quên.

 

Em hiểu cho rằng cuộc đời thi sĩ

Em hiểu cho rằng ngày tháng trôi qua

Ta vẫn còn mang nỗi sầu lãng tử

Nên suốt cuộc đời tình vẫn chia xa.

 

Gởi nắng lên rồi cành xa chiếc lá

Gởi nắng lên rồi nỗi nhớ triền miên

Đâu tháng ngày xưa bạn bè gục ngã

Đứa ở Đông Hà đứa ở Trị Thiên.

 

Mùa hè đỏ lửa năm 1972

Trích trong tập HOA HỌC TRÒ 1973


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét