MƯA BỤI BAO GIỜ MỚI QUÊN NHAU
Ngập
ngừng vừa đến lại vội đi
Ngỡ
dấu chân
người khe khẽ bước
Chầm chậm reo vui thuở xuân thì.
Rắc
chút mưa thơm vương tà áo
Giọt
sương long lánh xuống vai gầy
Có
người thả thơ tình theo lá
Mơ màng nhìn từng sợi khói bay.
Dòng
sông trôi hoài trong ký ức
Mười
năm đã biệt dấu mưa xa
Đâu
thấy hoa vàng bên thềm cũ
Vừa nở theo mùa mới hôm qua.
Mưa
thấm trên môi người độ lượng
Tháng
tám qua cùng nốt nhạc buồn
Bỗng
lạnh một đời nhau tha thiết
Con
đường nào vạch kẻ song song.
Tình cờ mưa bụi vương vào mắt
Sáng nay ừ chỉ sáng nay thôi
Có
người mãi
tìm hương cỏ mật
Muôn
đời sóng vỗ chạm lòng tôi.
15/08/2020
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét