CA KHÚC PHỔ THƠ MỚI
TÌNH NHƯ SỢI NẮNG
Thơ NGUYỄN AN BÌNH, phổ thành ca khúc nhạc sĩ PHAN BÁ KIỆT.
Từ ngày tôi in lại tập thơ CỎ HOA THỜI ÁO TRẮNG để kỷ niệm(tác phẩm trên dưới 100 bài thơ được tuyển lại từ những sáng tác trước 1975, đa số được đăng trên các nhật báo, tuần báo, tạp chí văn học lúc bây giờ), ông anh nhạc sĩ của tôi PBK lâu lâu buồn mở ra đọc hứng tình phổ nhạc gởi tặng cho vui. Lần nầy là bài TÌNH NHƯ SỢI NẮNG đăng trên báo TIN SÁNG năm 1974. Những bài thơ cũ lại được dịp reo vui dưới phím đàn và làm sống lại trong tôi những kỷ niệm đẹp biết bao của thới áo trắng.
Cám ơn ông anh PBK, một ngày nào đó có thể nó sẽ được vang lên bằng tiếng hát của một người bạn yêu mến thơ tôi cũng không biết chừng. Xin chân thành cám ơn cuộc đời đã cho tôi gặp và kết bạn với anh và bạn bè.
TÌNH NHƯ SỢI NẮNG
Những
ngón chân em bước ngại ngùng
Chiều
về gió thoảng tóc bay tung
Anh
gởi hồn qua màu trắng nhạt
Mắt
huyền sương thoáng ướt mông lung.
Nắng
rơi trên trủng mắt em buồn
Ôi
nắng ngày xưa ướp nhụy hương
Của
cánh hoa đời man mác nhớ
Anh
về ôm ấp chữ yêu đương.
Nắng
theo gió bụi quyện chân người
Anh
thèm hôn lên má em tươi
Những
buổi chiều về tan học đó
Lòng
nghe rung động tiếng em cười.
Con
đường em đến đầy hoa trắng
Sỏi
đá ôm bàn chân nhớ thương
Anh
chợt thèm yêu trong phút chốc
Xôn
xao giấy mực tím sân trường.
Anh
viết thư tình bằng mực mới
Bằng
giấy hồng đơn của tháng giêng
Kết
nụ tầm xuân hoa mới nở
Gởi
em một chút nhớ ưu phiền.
Nước
mắt em buồn hơn nước mưa
Anh
thương ôi biết mấy cho vừa
Sợi
nắng hồng phai tình phố quận
Còn
ai thương tiếc tháng ngày xưa?
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét