PHỔ NHẠC HỒ HOÀNG
VỀ LẠI SÔNG DINH
1.
Về
lại sông Dinh thấy mình trẻ mãi
Con
sông hiền hòa tắm mát tuổi thơ
Qua
cầu Đạo Long một thời đi học
Thơm
áo học trò thắp sáng ước mơ.
Vườn
táo xanh tươi bốn mùa quả ngọt
Nhớ
ngã ba sông uốn dải lụa mềm
Nhớ
thuở hẹn hò hoàng hôn nghiêng nắng
Thương
mấy nhịp cầu nối những bờ vui.
Đồi
muối trắng đôi lần ngang qua đó
Nghe
mặn mòi bao hương vị quê hương
Đồng
cừu An Hòa chạy ôm chân núi
Tháp
Chàm trầm mặc năm tháng phong sương.
2.
Về
thấy sông Dinh bốn mùa tưới mát
Những
cánh đồng xanh lúa bạc cơm vàng
Phù
sa đắp bồi vườn nho chín đỏ
Bên
lỡ bên bồi bên nhớ bên thương.
Đẹp
đến nao lòng cánh đồng điện gió
Em
theo anh về Đầm Nại Trung Nam
Cung
đường biển nối Bình Tiên Ninh Chữ
Quê
hương đổi thay tha thiết bao tình.
Anh về sông Dinh một ngày nắng gió
Con đò ngày nào chờ khách sang sông
Anh thấy quê mình hôm nay đẹp quá
Xanh ngát núi đồi trời biển mênh mông.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét