Thứ Năm, 26 tháng 12, 2019

TA VỚI NGƯỜI CHUNG MỘT VẾT THƯƠNG

CA KHÚC THƠ PHỔ NHẠC BÀI 97(7)
TA VỚI NGƯỜI CHUNG MỘT VẾT THƯƠNG
Trong Tuyền Tập Thơ Phổ Nhạc Tập 2 QUA MIỀN ĐẤT NHỚ Thơ Nguyễn An Bình, nhạc Hồ Hoàng


TA VỚI NGƯỜI CHUNG MỘT VẾT THƯƠNG

Ta với người chung một nhánh sông
Giấu chi tiếng sóng mãi trong lòng
Nước chia trăm hướng đời vô định
Không một mái chèo khơi nhớ mong.

Ta với người chung giọt nắng khuya
Bàn tay thương gọi ngón tay lìa
Vực sâu gió núi âm còn mỏng
Đá lạnh muôn trùng đợi cách chia.

Ta với người chung một giấc mơ
Hàng cây trốn gió trắng đôi bờ
Côn trùng thôi khóc mùa ân ái
Chim trốn bên trời phơi gió mưa.

Ta với người chung một nỗi đau
Tương tư tầm gửi áo xưa nhàu
Mưa reo tám hướng người nghe lạnh.
Lạnh ở phương nào cũng nhớ nhau.

Ta với người chung một vết thương
Một mai rời bỏ dấu thiên đường
Lá sen nào ủ mùi hương cốm
Ai sẽ là người bỏ yêu đương?


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét