Thứ Năm, 12 tháng 12, 2019

ĐÊM GIAO THỪA CHỜ LAN NỞ


Khi những tờ lịch cuối cùng sắp hết, tôi bất chợt nghĩ đến chuyện năm cùng tháng tận và những đêm giao thừa xưa chợt quay về. Xin gởi đến các bạn một bài thơ trong dòng cảm xúc đó.
ĐÊM GIAO THỪA CHỜ LAN NỞ
Đêm giao thừa ta chờ lan nở
Nhấp chén trà thơm nhìn khói bay
Nghe thoảng hương trầm tay mẹ thắp
Xao xác vườn khuya lá rụng đầy.
Có tiếng chim đêm vừa qua ngõ
Cánh mỏng tưởng chừng sương khói giăng
Có cùng ta thức qua năm mới
Bếp lửa hồng thơm – bánh chưng xanh.
Cha vừa đọc lại bài thơ cổ
Ta thấy tiền nhân chợt trở về
Tâm sáng trong hơn vầng nhật nguyệt
Rung làn kiếm bạc nặng hồn quê.
Có phải mùi hương lan vừa nở
Ta ngỡ em từ cõi liêu trai
Dáng liễu chợt gầy trong tiền kiếp
Xanh nụ tầm xuân – nhẹ gót hài.
Mỹ nhân bước ra từ cổ tích
Giang hà mây nổi cũng thế thôi
Giấc mơ hồ điệp ngàn năm trước
Mộng thực đời người – tựa lá rơi.
Đêm nay có phải đêm trừ tịch
In dấu bụi trần trên ngón tay
Áo tơi nón rạ đôi giầy cỏ
Từ Thức về trần em có hay?
12/12/2019

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét