TRỞ LẠI VƯỜN XƯA
Chao ôi cái nắng mềm như lụa
Tiếng chìa vôi hót giữa vườn
xưa
Hàng chè tàu một thời thiếu
nữ
Giếng nước xanh trong mát
bốn mùa.
Hương cau thơm ngát miền
quê ngoại
Đi giữa vườn xưa thoáng ngậm ngùi
Sao giữ màu xanh trên lá úa
Thương hoài năm tháng đã tàn phai.
Hồn Huế nương từng câu mái đẩy
Vườn xưa thăm thẳm lối ta về
Quay quắt bao mùa thơm trái ngọt
Mưa nắng xin đừng nhạt tình quê.
Tiếng vạc ăn đêm mùi khế rụng
Thềm rêu lún phún gió giao mùa
Đêm ngược dòng Hương nghe ca Huế
Thương quá đền đài bao tích xưa.
Ngan ngát hương thu mùa sen nở
Bể cạn nơi nào có nhớ nhau
Những viên đá lát ngày xưa đó
Mừng đón ta về lúc chiêm bao.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét