KHI GHÉ THĂM PHẠM CAO HOÀNG Ở VIRGINIA
*Tặng anh chị Phạm Cao Hoàng
1- Nghe như đất dậy mùi hương
Kiếp người phận mỏng cánh chuồn
ngày mưa
Nơi nầy đâu phải chốn xưa
Chợt nghe gió sớm sang mùa
vậy thôi.
2- Dòng Potomac vẫn trôi
Quê nhà ta đó người ơi thấy
gì
Một lần lỡ bước chim di
Trăm sông nghìn suối biệt ly
nhạt nhòa.
3- Bên rừng Scibilia
Có người thao thức... quê nhà
nơi đâu
Chỉ nghe tiếng gió xạc xào
Tiếng chim lẻ bạn rúc vào hư
không.
4- Trước nhà hồng đỏ từng bông
Lung linh nắng sớm vàng trong
sương chiều
Ở đây năm tháng quạnh hiu
Bầy chim viễn xứ buồn thiu
thắt buồn.
5- Mai chớp bể - mốt mưa nguồn
Đi qua dâu bể biết còn gặp nhau
Thời gian – chiếc áo lụa nhàu
Vắt qua kinh sử nỗi đau nghìn
trùng.
6- Ly tao một khúc tương phùng
Một mình lạc giữa mịt mùng
khói sương
Ly cà phê nóng bên đường
Có san sẻ chút yêu thương xứ
người.
7- Giữ cho nhau nhé tiếng cười
Virginia thấy đất trời xanh
trong
Bên rừng bên núi mênh mông
Kiếp tằm nhã hết tơ lòng còn
vương.
8- Chào nhau ở cuối con đường
Bèo mây tan hợp vô thường đó
thôi
Giật mình nghe tiếng lá rơi
Phải chăng lá cũng bồi hồi
cùng tôi.
9- Đọc thơ anh thoáng ngậm
ngùi
Nỗi hoài hương đọng đất trời
ai hay
Một ngày mây có ngừng bay
Cũng may còn giữ tình đầy cỏ
hoa.
10- Mai tôi về lại quê nhà
Đem theo nỗi nhớ trăng tà điểm
sương
“Đất còn thơm mãi mùi hương”
Dấu chân viễn xứ đọng buồn
tháng năm.
*Virginia-Sài Gòn 4/6/2023
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét