PHƯỢNG THÁNG BA
Phượng tháng ba – Nhỏ ơi
có nhớ
Mây rất trong và lá rất
xanh
Giọt nắng vàng reo trên phiến lá
Tiếng sẻ nâu ríu rít trên
cành.
Tuổi mười tám Nhỏ đâu còn
bé
Sao đến trường mắt vẫn
trong veo
Vang tiếng guốc trong từng
bước khẽ
Sáng mù sương cỏ cũng dõi
theo.
Phượng tháng ba – Nhỏ ơi
có biết
Màu đỏ son sao quá kiêu kỳ
Trong ngăn cặp giấu gì hỡi
Nhỏ
Bài thơ tình trước một mùa
thi?
Có những lúc nhìn qua cửa
lớp
Nhỏ rạng ngời như ánh nguyệt
rằm
Cánh chim đêm – qua hồ
tĩnh lặng
Xin đừng làm xao động ánh
trăng.
Phượng tháng ba – Nhỏ tìm
đâu thấy
Một vòng xe – đã khuyết chỗ
ngồi
Bàn ghế cũ - bên cầu thang
gỗ
Vắng một người trầm mặc buồn
vui.
Tôi đứng trước sân trường
đầy nắng
Thuở yêu người quên mất
tháng năm
Tường vôi xám rêu xanh thầm
lặng
Biết nói gì khi trở lại
thăm.
Phượng tháng ba – Nhỏ về
không nhỉ
Ngắm màu hoa để nhớ một
người
Chuyện dâu bể Nhỏ ơi giữ kỹ
Như gấm hoa thuở mới vào đời.
Mấy mươi năm đời như hồ điệp
Cánh sen phai mộng cũ áo sờn
Có gặp lại nhỏ ơi đừng khóc
Phượng bao mùa vẫn đỏ môi son.
NGUYỄN AN BÌNH
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét