THÁNG SÁU, BIÊNG BIẾC TÍM BẰNG
LĂNG
ngọt ngào đan qua
từng kẻ lá
Cho từng cánh bằng lăng
tím biêng biếc một
màu thương
Bất chợt cơn mưa chiều
về ngang con phố
lạ
Mỗi ngày qua đây sao ta
không nhớ nổi một
con đường.
Bằng lăng ơi
nhớ thương ai tím
biếc một đời hoa
Phải chăng nhớ thương
dòng mực tím mồng
tơi ngày ấy
Mỗi khi ngập ngừng viết
câu thơ tình khẽ
khàng lên giấy
Mà thương tấm áo học trò
trôi dạt tận trời
xa.
Người bỏ trường ra đi
để mùa hè ở lại
Tôi nhớ hoài màu tím
suốt những tháng năm xưa
Chân trời cũ cưu mang
tình yêu tôi trẻ
mãi
Có lúc một mình
ngồi bật khóc dưới
cơn mưa.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét