NGUYỄN AN BÌNH
PHẢI EM LÀ MIMOSA
Phải
em là mimosa
Để
tôi vương vấn như là chiêm bao
Tay
nâng chiếc lá bạc màu
Ngỡ
em bước nhỏ thuở nào ngẩn ngơ.
Hoa
vàng chợt nở trong mơ
Mênh
mông gió hát giữa Hồ Trên Mây*
Chập
chùng đồi núi trên vai
Hương
cà phê nhớ - áo người thêu hoa.
Phải
em là mimosa
Nên
mây hờ hững chiều tà cao nguyên
Hương
tình giấu cả vào đêm
Vắt
ngang một dải lụa mềm trong sương.
Thác
reo trôi mãi nước nguồn
Âm
vang đàn đá còn vương tóc người
Mưa
ơi rớt xuống cuộc đời
Xin
đừng thấm lạnh môi người hôm qua.
Phải
em là mimosa
Tôi
thành khách lạ phương xa tìm về
Nên
tình huyển hoặc đam mê
Làm
sao giữ lọn tóc thề xa bay
Yêu
người xin hết đêm nay
Để
mai xuống núi tình hoài cheo leo
Góc
trời Đà Lạt buồn theo
Tôi
về mưa đã trắng đèo Tà Nung.**
*Hố
Trên Mây: quán cà phê trên đồi ở cung đường đèo Tà Nung.
**
đèo Tà Nung: một phần tỉnh lồ 725 nối thành phố Đà Lạt với huyện Lâm Hà(tỉnh
Lâm Đồng)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét