NGUYỄN AN BÌNH
VIẾT BÊN HỒ SUỐI VÀNG
*Nhớ những ngày lang thang ở Đà Lạt
Em
có nhìn mây trắng
Bay
về đâu cuối trời
Hồ
suối Vàng thinh lặng
Biết
bao giờ ngừng trôi.
Nghe
cánh rừng gió hú
Ngút
ngàn trên ngọn thông
Ngàn
năm sau vẫn thế
Dốc
đá sầu mênh mông.
Bập
bùng bên ánh lửa
Say
điệu múa cồng chiêng
Rượu
cần – hồn sơn nữ
Đất
trời phải ngả nghiêng.
Góc
đồi sương bạc xuống
Thời
gian đi tận cùng
Đường
đèo – cua hun hút
Có
thật lòng bao dung?
Tím
chùm hoa thạch thảo
Nở
vội bên kia đường
Phải
chăng màu áo ấy
Mang
nỗi buồn tà dương.
Hàng
cây soi bóng nước
Mưa
bay lạnh đất trời
Chợt
nhớ ngày thu cũ
Em
còn ngồi bên tôi?
23/8/2019
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét