NGUYỄN
AN BÌNH
VỀ LẠI SÔNG QUÊ
1-Chợt
nhớ về dòng sông
Thuở
chân quê xa lắm
Theo
con nước lớn ròng
Bông
ô môi hồng thắm.
Hạt
phù sa vẫn đỏ
Ngọt
hoài bến sông quê
Vốc
tay tìm hơi thở
Một
thời tôi mải mê.
Con
trâu già gặm cỏ
Mắt
nhìn trời xanh lơ
Giữ
tình tôi ngày đó
Cả
một trời viễn mơ.
sợi
nắng nối sợi mưa
Sợi
nào giăng chỉ rối
Sợi
nào giăng mây mù
Để
tình tôi cứu rổi?
2-Chợt
nhớ về bến nước
Bao
năm nỗi xa người
Hương
bần còn trên tóc
Lặng
lẽ đời vẫn trôi.
Ai
mang mùa dông bão
Đi
qua những bến đời
Ai
đưa lời con sáo
Hót
điệu buồn tả tơi.
Chảy
về đâu con nước
Cuồn
cuộn bến sông quê
Người
đi nào biết được
Biền
biệt dấu chân về.
Mái
chèo khua trăng vỡ
Nỗi
nhớ nào không nguôi
Tuổi
hồng em mang nợ
Tình
một người trên môi.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét