NGUYỄN AN BÌNH
KHI QUA ĐỒI CHARLIE
Tôi
nghe lá trên rừng đang chuyển cơn mưa
Khi
xe qua đồi Charlie Đắc Tô Tân Cảnh
Màu
xanh ngút không giấu đi niềm cô quạnh
Vẫn
rợn người hồn tử sĩ lạnh quanh đây.
Súng
bên trời có tiếng hát tiễn đưa ai
Người
ở lại Charlie trong cơn bão lửa
Pháo
tầm nhiệt chớp lòe qua từng khe cửa
Cày
xới tung từng thớ đất đỏ máu người.
Quá
khứ đi qua niềm đau mãi không rời
Tiếng
pháo rền vẫn nổ vang trên đồi máu
Dưới
giao thông hào chắc anh thèm phút giây tỉnh táo
Ngước
nhìn trời mơ một khoảng trời xanh.
Chẳng
ai ngờ thoáng chốc mấy mươi năm
Màu
nương rẩy cao su bạt ngàn trong gió
Tôi
vẫn nghe tiếng anh cười vang rất rõ
Trước
khi hồn hóa thành làn mây trắng bay.
Chim
lìa đàn mù mịt một màu nắng phai
Dòng
Pô Kô vẫn uốn mình tưới xanh cây trái
Đất
ba dan muôn đời đỏ tươi mãi mãi
Xin
hãy giữ gìn từng tất đất dau thương.
Nhắc
ta một thời chiến sử đẩm máu xương
Tiếng
gà gáy trên đồi Charlie buốn đến thế
Người
lính già hai bên tìm về nghe gió kể
Có
nhìn nhau bằng đuôi mắt của tình thâm?
Kontum,
mùa hè 2017
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét